Chuyện nhà Nhân Ái, câu chuyện số 3 lần này kể về bà Phạm Trần Lan. Bà là người vui tính, hài hước và luôn truyền những năng lượng tích cực cho người xung quanh.
Chuyện ngày ấy
Ngày ấy, cuộc sống của bà Lan cứ lặng lẽ trôi qua với những lo toan về cơm áo gạo tiền. Từng ngày trôi đi, bà bận rộn trong vòng xoay không ngừng của công việc,. Bà chưa từng nghĩ đến việc cầm lấy cây cọ vẽ nên bức tranh cho riêng mình. Cuộc sống của bà là chuỗi ngày mải miết với bộn bề công việc và trách nhiệm, nơi dường như không có chỗ cho những đam mê hay sở thích riêng. Những sắc màu tươi sáng, những nét vẽ của tuổi trẻ, những giấc mơ nghệ thuật tưởng như đã bị lãng quên nơi góc khuất tâm hồn.

Ở Daycare, bà Lan có thể sáng tạo những bức tranh cho riêng mình
Câu chuyện hạnh phúc ở Daycare
Nhưng rồi, gần hai năm sống ở Nhân Ái Daycare đã mở ra cho bà Lan một cánh cửa mới. Ở đó, bà không chỉ tìm thấy sự bình yên. Mà còn khám phá ra những khoảng trời sáng tạo và nghệ thuật. Trước giờ bà chưa từng bước vào. Mỗi buổi vẽ tranh, mỗi lần tự tay trang trí những món đồ giản dị bỗng trở thành khoảnh khắc đẹp đẽ trong đời bà. Đó không chỉ là niềm vui mà còn là sự tự do trong cảm xúc. Nơi bà thả hồn vào từng nét vẽ, từng gam màu.
Bà Lan thường ngồi trước giá vẽ, đôi tay cẩn thận cầm cọ, nhẹ nhàng tô lên những mảng màu tươi sáng như những giấc mơ bị lãng quên. “Thời trẻ, tôi chưa có cơ hội để vẽ tranh. Nhưng khi ở đây, tôi được thỏa lòng ước mong. Có thể vẽ những bức tranh cho riêng mình”, bà Lan chia sẻ với nụ cười rạng ngời. Đôi mắt ánh lên niềm vui hạnh phúc. Bà chưa từng nghĩ ở cái tuổi này lại có thể khám phá và thể hiện bản thân mình theo cách mới mẻ và thú vị như vậy.

Bức tranh đầy sắc màu do chính tay bà Lan vẽ
Ước mơ giản dị của bà Lan
Không chỉ là một hình thức giải trí. Vẽ tranh còn giúp bà tìm thấy sự thư thái, bình yên trong tâm hồn. Những mối lo toan, căng thẳng dần tan biến. Khi bà cầm cọ vẽ lên từng nét, thả mình trong thế giới riêng. Bà như bước vào một khoảng không gian tĩnh lặng. Nơi chỉ có bà và những sắc màu. Đó là những khoảnh khắc mà bà tìm thấy chính mình. Nơi bà không còn phải lo lắng bất kỳ điều gì, chỉ có hiện tại, chỉ có niềm vui của sự sáng tạo.
Vẽ tranh không chỉ là hành trình của riêng bà Lan. Mà còn là sợi dây kết nối bà với những người bạn thân thương, các cháu điều dưỡng tại Nhân Ái Daycare. Bà chia sẻ niềm vui, những kỷ niệm qua từng tác phẩm của mình. Từ những bức tranh trang trí nón lá, những khung ảnh gia đình. Cho đến những bức họa đơn giản về cuộc sống thường nhật. Trong mỗi bức tranh, bà Lan gửi gắm niềm vui, sức sống. Và cả những hy vọng về một tuổi già an yên, tươi đẹp. Những nụ cười thân thuộc, những ánh mắt chan chứa tình cảm từ bạn bè, nhân viên tại Daycare. Khiến bà cảm thấy mình được trân trọng và yêu thương.

Bức tranh được hoàn thiện bởi bàn tay của bà Lan và các ông bà ở Nhân Ái Daycare
Xem thêm: Nhân Ái daycare tổ chức chuyến đi tham quan Bảo tàng Quân sự lịch sử Việt Nam
Nơi trải nghiệm tuổi già hạnh phúc
Cuộc hành trình của bà Lan tại Nhân Ái Daycare không chỉ là sự tìm lại bản thân qua nghệ thuật. Mà còn là hành trình tìm lại những niềm vui giản dị, những ước mơ bị bỏ quên giữa bộn bề cuộc sống. Giữa màu sắc và cảm xúc đan xen. Bà Lan đã tìm thấy một phần tuổi trẻ, một phần cuộc sống mà bà từng bỏ lỡ.
Với mỗi bức tranh, bà Lan như vẽ lên không chỉ những hình ảnh cụ thể. Mà còn là những khát khao và ước mơ về một cuộc sống nhẹ nhàng, bình yên. Nghệ thuật đã mang bà trở về với chính mình, với những ký ức đẹp và tương lai tươi sáng. Và có lẽ, cuộc đời này vẫn còn nhiều điều tuyệt vời hơn thế nữa dành cho bà. Nơi tuổi già không còn là điểm dừng. Mà là khởi đầu cho những điều mới mẻ, đầy ý nghĩa.