Chuyện nhà Nhân Ái, câu chuyện só 3 lần này kể về bà Hồ Thị Lệ Hằng – một giáo viên dạy văn với tình yêu đất nước tràn đầy.
Những vẫn thơ nhiệt huyết của bà Hằng tại Nhân Ái Daycare
“Ngọn cờ đỏ trên đầu phấp phới
Bác Hồ đưa ta tới trời xa
Ba mươi năm bước đường qua
Đời ta có Bác xông pha dẫn đường”.
Trong không gian ấm cúng của Nhân Ái Daycare, những câu thơ ấy vang lên giữa buổi chiều tĩnh lặng. Tựa làn gió nhẹ nhàng khẽ lướt qua từng mái đầu bạc phơ, những người đang ngồi lặng lẽ nghe bà Hằng cất lời. Những câu thơ, câu từ từ thời chiến. Đã khắc ghi trong lòng bà suốt hơn nửa cuộc đời. Mỗi lần bà ngâm lên, như sống lại cả một thời tuổi trẻ đầy nhiệt huyết. Cả một cuộc đời dâng hiến cho Tổ quốc.

Bà Hằng – người đã từng xông pha bom đạn bất chấp hiểm nguy
Cô thanh niên xung kích của Nhân Ái Daycare
Bà Hằng, thời trẻ từng là một nữ thanh niên xung phong. Đã kinh qua những tháng năm bão lửa, nơi bom đạn khắc nghiệt nhưng cũng đầy kiêu hãnh. Câu chuyện của bà không chỉ đơn thuần là hồi tưởng về một thời kỳ đã qua. Mà còn là lời nhắc nhở, khơi dậy ngọn lửa yêu nước và lòng biết ơn trong lòng con cháu. Những bài thơ bà ngâm như âm hưởng vang vọng từ quá khứ. Kéo gần lại khoảng cách giữa các thế hệ, giữa quá khứ và hiện tại.
“Thời trẻ, tôi đã từng đi xuống tận Quảng Bình để hỗ trợ. Chúng tôi từng đối mặt với hiểm nguy, nhưng không ai nao núng. Chính những câu thơ về Đảng, về Bác Hồ đã tiếp thêm sức mạnh cho tôi và đồng đội”. Bà Hằng chia sẻ trong một buổi trò chuyện thân tình với các bạn đồng niên và nhân viên tại Daycare.

Những câu thơ, câu chuyện của bà Hằng thường được kể trong các buổi trà chiều
Những câu thơ ấy không chỉ là lời kể. Mà còn là cả một niềm tự hào, niềm tin vào lý tưởng cách mạng. “Hơn 30 năm đã trôi qua, nhưng bài thơ ấy vẫn in đậm trong trí nhớ tôi”. Bà nói, đôi mắt bà như sáng lên khi nhắc về quá khứ. Nơi bà đã bước qua bao gian khổ và hiểm nguy.
Người truyền lửa tại Nhân Ái Daycare
Trong suốt hai năm sinh hoạt ở Nhân Ái Daycare, bà đã trở thành người truyền lửa. Mang theo tinh thần yêu nước và lòng biết ơn sâu sắc dành cho thế hệ đi trước. Những câu thơ ấy đã trở thành cầu nối giữa bà và các thế hệ trẻ tại Daycare. Như ngọn đèn soi sáng con đường, nhắc nhở con cháu về những năm tháng không thể nào quên. Mỗi khi bà Hằng cất giọng, dường như cả không gian đều lặng đi. Ai nấy đều dõi theo từng câu, từng chữ. Đó không chỉ là lời thơ. Mà còn là trái tim, là linh hồn của một người phụ nữ từng sống, chiến đấu và yêu nước hết mình.

Bà trở thành người truyền lửa cho con cháu, cho những người xung quanh
Xem thêm: Chuyện nhà Nhân Ái | Câu chuyện số 3
Trong suốt hai năm qua, bà Hằng đã thắp sáng ngọn lửa ấy ở Daycare, giúp bao người xung quanh hiểu sâu hơn về lòng yêu nước, về những hy sinh thầm lặng mà thế hệ trước đã trải qua. Với bà, tuổi già không phải là chặng cuối, mà là thời điểm để chia sẻ, để truyền lại những giá trị tốt đẹp cho con cháu. Và như thế, câu chuyện của bà Hằng vẫn tiếp tục, như ngọn lửa bền bỉ cháy mãi, như cánh chim không ngừng bay, đưa những ký ức đẹp về thời chiến và tình yêu đất nước đến với mọi thế hệ.